Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Y tá được mùa!

Dạo này bọn Mỹ-Nguỵ truy lùng thật gắt gao. Mẹ mày xem lại cái hầm dấu thằng ba đã nguỵ trang ổn chưa? Con Ly đừng có mà vào chơi với chú ba nứa nhe. Con nít, con đứa cứ hễ chú ba trốn là mày mừng như mở hội, đòi chú ba cho quà vặt lung tung. Có bữa là trái bần ngoài sông Cổ Chiên, trái quýt bên Càn Long. Hôm thằng ba cho mấy thanh kẹo cao su nghe nói là chiến lợi phẩm của thằng lính Mỹ bị phục kích, con Ly mùng dữ. Nó nói kẹo của Mỹ ngon hơn mấy thứ lương khô của bộ đội.
Ngày đó đánh ác liệt lắm. Chú ba là y tá du kích, hổng biết sao mà hễ nghe bọn Mỹ đi càn là thấy thằng ba cứ trốn miết trong hầm? Việc cứu chữa bộ đội chỉ khi nào êm mới thấy nó ló ra. Riêng con Ly thấy thằng ba trốn thì vui lắm vì vừa có người cho nó nhỏng nhẽo, vừa xem ba cái đồ nghề y tá của chú. Thiệt là khổ, cứ như sam ấy. Gặp chú ba là cứ bi bi bô bô.Bọn nguỵ nghe thấy là chết cả nút chứ chẳng chơi, ông nội thở dài. Ở đâu theo đó, không theo đéo có mà yên thân.
Nghe ông nội nói, Ly cứ ỏng ẹo "con giận chú ba rồi" Hôm chú trốn hầm nhà mình mà còn dẫn theo cô du kích gái nữa chứ. ông nội nhớ nói chú ba trốn ở đâu thì dắt cô Lượm được, chứ trốn trong hầm nhà mình là con kêu bọn lính bắt cô Lượm ráng chịu à nhà! Nghe thế ông nội giận lắm. Con này mới tí tuổi mà sao gớm thật. Từ sao cái vụ dẫn cô Lượm trốn chung hầm nhà Ly. Ly không thấy chú ba về nữa. Rồi bên thắng cuộc về. Ly cũng được mời đi dự đám cưới chú ba với cái cô Lượm đáng ghét. Hôm đám cưới ông nội uống miết, sỉn quá lăng đùng ra vì đột quỵ. Đám cưới chú ba cũng trùng với ngày đám ma ông nội. Nghĩ tình nghĩa quân dân ngày xưa chú ba cho làm cái ma to nhất tỉnh thuở ấy. Ly phần thương ông nội, phần giận chú ba lấy cô du kích Lượm, nên cứ xỉu lên xỉu xuống. Tội nghiệp chú, bế mỏi cả tay. Cô Lượm trông con Ly ngã ngớn, quặt quẹo. Ngã đâu hổng ngã cứ nhè gần cạnh chú ngã miết, thiệt tình! Lòng cũng căm lắm nhưng nghĩ chắc tình chú cháu chẳng chi. Vả lại ma chay mà làm mặt giận đôi khi cũng kỳ, thôi kệ!
Thắm thoát ngần ấy thời gian trôi qua. Cái con Ly ngày xưa bây giờ tướng mạo cứ phổng phao, đáo để khiếp. Bao nhiêu đám trai làng gặp Ly cũng đều tránh xa. Ly chẳng để ý ai. Học hành chẳng tới đâu. Được cái có chú ba nâng đỡ, thi đâu đậu đó, nên cậy có ông chú làm to, hách chịu không nỗi. Làng quê cách mạng du kích ngày xưa ai cũng nể chú ba chủ tịch, dù gì khởi đầu sự nghiệp cũng giống ba xà mâu(y tá), biết đâu nên sự nghiệp lớn chứ chẳng chơi!Được thế nên Ly làm càng, coi trời bằng vung. Ra vào chổ chú ba công tác như chổ không người.
Ở trường thì học ít nhưng được cái chơi rất dữ, nhậu cũng thuộc hàng có số má. Mỗi lần chú ba đi công tác đâu cũng thấy có Ly đi theo. Xưng hô chú cháu ngọt hết chỗ chê. Chú ba vốn là người tình nghĩa, miệng đời ác ôn đồn thổi Ly là gái bia ôm nội bộ, bia ôm biên chế giúp cho chú có cái vui khỏi phải dính vào gái bia ôm không biên chế, dễ suy thoái đạo đức, đòi đa nguyên đa đảng mất công toi!?
Mỗi lần Ly ghé nhà chú ba, Lượm cũng bực mình vì nghĩ Ly tự nhiên quá đáng. Sau khi Ly tốt nghiệp hệ trung cấp hành chánh, được chú ba nâng đỡ cho về làm phó phòng quản lý doanh nghiệp của tỉnh. Từ đây, lấy lý do quan hệ công tác Ly cứ ở lỳ trong phòng chú ba chủ tịch. Thiên hạ đồn ầm ĩ. Mặc, chú với Ly đều không quan tâm, vì nhẽ chú ba vốn là người mẫn cán hết lòng lo cho dân cho đảng ở tỉnh nhà. Riêng vợ chú ba thì ngày càng giận Ly ra mặt. Con Ly thì chả chồng con chi nên cứ nhơn nhơn như người nhà của chủ tịch. Gặp tài xế chú ba rảnh muốn điều đi đâu thì điều chẳng cần hỏi ý kiến ai. Kiểng nhà chú ba trồng Ly hổng thích là nhổ vô tư. Chú ba vốn người trong sáng, lại có cái tính thọ ơn nên Ly làm gì chú cũng chẳng nói chi.
Ly hay nhậu với chú ba và mấy bác trong tỉnh. Tướng ta nhìn cũng dâm dâm nên mấy chú cũng thích lắm. Nhậu với nhau miết rồi hổng biết sao cái bụng Ly cứ to ra. Ai hỏi Ly cũng chẳng thèm nói. Từ khi bụng Ly lùm lùm. Ly coi chú ba chủ tịch chẳng ra gì. Nhờ làm cái chìa khoá xe mà chú chưa kịp làm Ly vô chổ chú quậy tưng trứng ngỗng, đập bể cửa kinh xe. Chưa hả giận Ly bụp luôn cửa kính phòng chú. Mấy chú cảnh vệ ra can ngăn làm rớt cái điện thoại Iphon chưa kịp nhặt lên. Ly nện cho mấy chú một trận. Phần mấy chú cảnh vệ thấy bụng Ly to nên cũng không dám làm gì mạnh tay lỡ hư cái mầm danh gia vọng tộc của y tá nên chơi kế "kim thiền thoát xác"!
Thực ra cái cảnh chú ba bênh vực và ưu ái Ly cũng làm chướng tai gai mắt mấy quan to đầu tỉnh. Nay sẳn cái dịp con Ly không chồng mà chữa, quậy ai không quậy nhè chú ba mà quậy, chi bằng chơi kế "cầm tặc cầm vương" tung hê lên báo chí. Quả thật nhờ kế này mà cô Ly đành phải xin về hưu non. Chú ba cũng ngậm ngùi hưu non vì thấy đời chả còn ai mà trả ơn che chắn thuở hàn vi!?
Tính chú ba người miền tây, đã thọ ơn ai thì phải thọ ơn mãn đời. Nay Ly không chồng mà chữa chưa có tác giả nào nhận. Mình còn làm chủ tịch mà nhận cái thai hoang ấy còn chi là công bộc của dân. Thôi thì ngậm ngùi hưu non, ai có cười chê gán ghép chi cũng mặc. Ơn này là trả cho cụ nội ngày xưa, chứ Ly thì xá gì. Chơi kế "giả si bất điên" cho tụi mày bẽ mặt chơi! Vừa được Ly thơm thơm, vừa phải xa cái mụ vợ thuở chui hầm xa tít mù quá khứ chết tiệt! hí hí hí...