Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Càng nhúng tay vào càng phá nát mọi thứ.


Nhìn lại vụ lùm xùm ở Chân Long tự, xã Chàng Sơn, huyện Thạch Thất, Hà Tây gần đây thấy một điều đáng phỉ nhổ. Nhà sư đem tượng cổ của chùa ném xuống sống và đem tượng mình về đặt trong chính điện cho dân làng vào chiêm bái, thờ cúng ngay khi mình(lão trụ trì chùa) còn sống! Quả thật đây là câu chuyện động trời xưa nay hiếm, về cái sự thô bỉ ổi được đẩy lên tới tận mây xanh.
Chính cái hành động vô đạo của lão hoà thượng đã đẩy dân chúng bức xúc, lôi tượng khỏi bệ thờ và kéo đi giễu nhại ngoài phố, đùa giỡn, nhét thuốc lá vào hai lỗ mũi, bẹo tai, diễn những màn võ vovinam trước bức tượng,..



Từ cái việc làm kỳ quặc của lão hoà thượng trụ trì Chân Long Tự cũng đã có nhiều lời bình cho rằng đạo phật nước nhà đang trong thời kỳ mạt pháp nên mới sinh ra nông nỗi. Nào là tu thì ít nhưng háo danh thì nhiều, mưu cầu cả lơi ích tiền tài, chức tước,...
Chuyện tu hành xưa nay là để cứu nhân độ thế, chứ nào đâu vướng luỵ, mưu cầu danh vọng, tự mình ngưỡng mộ chiêm bái mình và bắt dân cúng bái, ngưỡng mộ mình một cách quái đản như thế. Nhìn rộng ra, thấy nỗi lên một điều đáng suy ngẫm. Chính sự khuynh loát, muốn kiễm soát, can thiệp của Đảng cộng sản trong chuyện tín ngưỡng và sùng bái của người dân  nên mới sinh ra cớ sự.
Nhìn lại lịch sử lãnh đạo của cộng sản thấy điều này khá rõ. Ngày xưa khi mới nắm chính quyền cho tôn giáo là thuốc phiện, làm ru ngủ, mất tinh thần đấu tranh giai cấp của công dân. Tôn giáo về hùa với giai cấp thống trị,...nên những người cộng sản "chân chính" ra tay đập phá chùa chiền, cơ sở thờ tự của tôn giáo từ phật giáo đến công giáo. Ngăn cản dân chúng tín ngưỡng và cúng bái, tịch thu đất đai, cơ sở thờ tự.  tuyên truyền xằng bậy đủ kiểu, với mục đích là làm sao cho dân chúng khinh ghét tôn giáo. Thậm chí ngăn cản, chỉ trích những người sùng đạo,...Chính vì thế mà đã từng có cuộc nổi dậy của người dân công giáo vùng Quỳnh Lưu, Nghệ An năm 1956. Cuộc nỗi dậy này bị chính quyền cộng sản "non trẻ" thời đó đàn áp đẫm máu. 
Về sau, khi hiểu rằng mọi hành động đó cũng chả làm suy yếu tôn giáo thì họ quay sang thoả hiệp với tôn giáo và cùng chung sống hoà bình, nhưng đổi lại hình thức là can thiệp sâu vào trong nội bộ tôn giáo. Sự can thiệp thô bạo này đã hình thành nên hai giáo hội. Một-Giáo hội phật giáo Việt Nam, giáo chủ vừa Viên tịch-Thích Thanh Bốn. Hai-Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, với người đứng đầu- Đức Tăng Thống Thích Quãng Độ. Ở cái giáo hội do đại giáo chủ quá cố Thích Thanh Bốn lãnh đạo thì hầu như chịu sự xỏ mũi 100% của Đảng. Còn Giáo hội phật giá VNTN của Thích Quảng Độ không chấp nhận bất kỳ hình thức chi phối nào của Đảng. Chính vì điều này tổ chức của ngài Thích Quãng Độ bị đặt ra ngoài vòng pháp luật và người lãnh đạo của tổ chức bị câu lưu trong nhiều năm nay tại Thanh Minh Thiền Viện Sài Gòn.
Có khá nhiều những lời đồn đại và cả những dẫn chứng về nguồn gốc công an của nhà sư Bốn Đại Tá. Ngay trên Wikipedia người ta cũng đọc thấy nhà sư từng tham gia kháng chiến chín năm chống Pháp, theo Việt Minh,.. Chính cái nguồn gốc này mà sư làm giáo chủ thì cũng đủ hiểu sự Can thiệp và vai trò của Đảng như thế nào rồi.
Rồi từ cái hệ thống bất minh cao cấp(bao gồm người của Đảng được cài cắm, bổ nhiệm, người hợp lòng Đảng) này sẽ làm nốt cái việc bổ nhiệm, cài cắm các sư thầy về trụ trì các chùa. Tuỳ vị trí từng chùa mà(dân cúng bái nhiều, chùa cao cấp hay chùa mạt phước xa xôi nơi khỉ ho cò gáy,..) có sự bổ nhiệm khác nhau. Sư thầy đức cao?, học vị cao?, hiểu ý Đảng, thậm chí người của Đảng, hoặc phải được Đảng đồng ý,..Cụ thể như nhà sư Đại tá Thích Thanh Quyết...Toán chẳng hạn, Trụ trì chùa Ngọc Khánh-Ngã tư Sở, kiêm đại biểu quấc hội số 13. Nội cái nguồn gốc học tiến sĩ phật học ở Trung Quốc của Lão Quyết cũng là thắc mắc thú vị! Ngài Bốn Đại tá trước đây cũng từng là đại biểu quất hội nốt. Chính cái hệ thống phân phối, bổ nhiệm không qua tu tập, không hiểu cốt tuỷ phật giáo,... nên cách hành xử như nhà sư ở chùa Chân Long cũng là lẽ thường.
Ngoài ra còn một số giáo hội nữa mà cộng sản bó tay chưa nghĩ ra cách nào để cài cắm người, can thiệp sâu vào nội bộ của họ được đó là giáo hội Công Giáo, và giáo hội Tin Lành, Phật Giáo Hoà Hảo.
Chính quá trình tu tập lâu dài, cả chục năm theo các lớp thần học của các vị linh mục, mục sư,.. là trở ngại lớn cho Đảng ta. Bởi với phật giáo thì bất kỳ ai, bất kỳ thằng cha căng chú kiết nào đó cũng có thể trở thành nhà sư, chỉ cần cạo đầu xuống tóc quy y ở bất cứ chùa quốc doanh nào được bảo kê bởi nhà nước là Ok. Phóc một cái trở thành Đại sư ngay, nắm các vị trí lãnh đạo giáo hội, chùa to, nhiều xôi quẳng, vị trí đắc địa, dân chúng xì sụp cúng bái đông như kiến, tiền bạc cúng dường nhiều như quân Nguyên.
Do bởi không can thiệp, bố trí cài cắm phe ta vào GHCG,..nên giữa Đảng ta và tôn giáo này thường lục đục suốt, bằng mặt chớ có bằng lòng, lúc nào cũng ghìm ghìm nhau. Nói thật không vì cái tính quốc tế của nó có lẽ mấy chả cũng bứng đạo này khỏi Việt Nam lâu rồi,.hehehehe. Và cũng vì không có bàn tay của kẻ vô đạo thọc vào quậy phá nên công giáo ít bị điều tiếng, tu hành đúng nghĩa, các cha được bổ nhiệm về nhà chúa phải là những người có tài và đức hạnh cao, được giáo dân sở tại đồng ý. Điều thú vị nữa là chả ai gọi mấy vị linh mục, mục sư,.. là cha quốc doanh như bên phật giáo cả! hihihihi

Thực tế đã chỉ ra, bất kỳ lĩnh vực chi mà có sự chi phối, nhúng bàn tay của Đảng vào đều nát bét như tương bần. Từ giáo dục, y tế, kinh tế, truyền thông, bóng đá,....