Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Mần kinh tế ở Việt Nam!


Nhìn toàn cục bức tranh mần ăn kinh tế ở Việt Nam chung quy chỉ có chăm bẩm vào khai thác tài nguyên quốc gia là mau giàu nhứt!!!
Về khoáng sản có các tập đoàn như TKV, dầu khí,...Các tập đoàn này cũng chỉ rặt là đào bới tài nguyên hầm mỏ nằm bên dưới mặt đất rồi đem bán thô cho thế giới xử lý, sau đó mình mua lại sản phẩm tinh luyện để tiêu dùng!
Về bất động sản, hình thức dễ thấy nhất đó là các đại gia bất động sản liên kết với quân đội để chiếm cứ các lô đất vàng cất nhà bán với giá khủng chẳng hạn như VINCOM thâu tóm hầu hết các miếng đất ở các vị trí đắc địa ở Hồ Thành như Tân Cảng, Bason,..Và về cách nào đó đây cũng là kiểu khai thác tài nguyên làm giàu.
Điều đáng sợ là những kẻ làm giàu bằng tài nguyên quốc gia thường ít quan tâm đến những hậu quả của việc tận dụng tài nguyên để lại cho môi trường sau khai thác ví như thảm hoạ trượt bùn do khai thác than thải ra đất đá, ảnh hưởng môi trường nước do tuyển rửa quặng than.
Đối với các đại gia bất động sản họ cũng chỉ lợi dụng hạ tầng sẵn có của các miếng đất vàng để xây dựng bất động sản. Từ đó chúng trở thành nguyên nhân chính gây nén dân số trong nội thành, góp phần kẹt xe, quá tải cơ sở hạ tầng mà ít khi họ quan tâm đầu tư hạ tầng vì tốn kém và lợi nhuận thấp thay vào đó tận dụng hạ tầng để thu lợi khổng lồ rồi ....biến! Để lại một bộ mặt quy hoạch đô thị lộn xộn như cái áo vá!
Một ngành nữa cũng sử dụng đất làm nguyên liệu đó là nghề làm gốm và gạch nung. Ở các quốc gia giàu có gần như cấm khai thác đất để làm gốm và gạch nung. Nhưng VN gần như chưa có một động thái nào, thậm chí còn cho cả đầu tư nước ngoài trong ngành gốm đến từ Nhật Bản, Úc,..Khai thác đất làm gốm và gạch nung sẽ địa hình địa mạo vùng khai thác lổm chổm ao hồ, làm ô nhiễm nguồn nước ngầm và quan trong hơn cả là tài nguyên đất sét vùng đó sẽ không bào giờ hồi phục được nguyên trạng ban đầu.
Một ngành đáng sợ nữa đó là ngành làm nước uống đóng chai ở VN. Hiện nay VN có lẽ là quốc gia duy nhất trên thế giới cho phép mở ngành công nghiệp nước uống đóng chai tràn lan. VN hiện có không dưới 100 nhãn hiệu nước đóng chai từ các nhà máy có quy mô lớn cho đến các cơ sở nước uống tư nhân. Ngành công nghiệp này chủ yếu là lấy nguồn tài nguyên nước mặt hoặc nước ngầm được hút lên rồi xử lý bằng nhiều công nghệ khác nhau được quảng cáo nào là công nghệ xử lý Âu Mỹ,...Điều đáng quan ngại là ngành nước uống đóng chai là nền sản xuất huỷ hoại tài nguyên nước vốn ngày càng khan hiếm nghiêm trọng nhất.
Người ta ước tính để có 1000 lít nưóc đóng chai đưa ra thị trường tiêu thụ thì cũng có chừng ấy lượng nước được đỗ bỏ do rò rỉ trong quá trình sản xuất, do dùng nước sau xử lý để xúc rửa các vật chứa (chai, bình,...)
Việc sản xuất tràn lan nước đóng chai sẽ dẫn đến việc khai thác nước ngầm quá mức, làm ô nhiễm nguồn nước ngầm, làm tụt mạch,...khiến xâm nhập mặn, phèn,..thải ra môi trường một lượng chai nhựa khổng lồ!
Đại gia thứ hai cũng xài nước là bênn gành năng lượng. Mấy anh khai thác tài nguyên nước mặt để làm thuỷ điện. Hậu quả của nó ra sao qua vụ khai thác tài nguyên nước này đã rõ ở khu vực miền trung và tây nguyên hiện nay ra sao rồi ai cũng biết! Ngoài việc làm suy giảm nguồn nước, tận diệt thuỷ sinh, biến đổi cảnh quan môi trường, động đất,..thuỷ điện còn góp phần phá rừng cũng không thua kém ai!
Về lâm sản thì có các đại gia phá rừng, Nay đóng cửa rừng thì lâm tặc nhỏ vào rừng đốn trộm. Kiểm lâm bắt được đem bán đấu giá. Các đại gia giàu có vào mua. Cứ cái vòng lẩn quẩn này mãi thành ra dù có cấm thì rừng vẫn bị tàn phá nghiêm trọng là vậy!
Rừng sau khi phá tan hoang thành đất trống đồi trọc sẽ biến thành đất trồng cà phê, cao su, Macca đểu,...Mà một khi rừng đã mất thì nguồn nước ngầm cũng sẽ biến mất theo!
Một vấn nạn không hề nhỏ khiến xâm nhập mặn ở ĐBSCL năm nay khắc nghiệt và trầm trong hơn đó là do khai thác tận thu cát trên sông Tiền và Sông Hậu.
Đó là chưa nói đến một số các công ty cá mập nước ngoài đầu tư vào VN chỉ với mục đích tận dụng tài nguyên giá rẻ như nguồn nước, năng lượng, sức lao động rẻ mạt để làm giàu như sắt thép, xi măng và các ngành nghề thâm dụng nhiều lao động. Để rồi xây dựng cho VN một một tình cảnh công nhân nghèo khổ, sống tạm bợ, không tương lai trong các xóm trọ nghèo nàn ngay giữa lòng các đại độ thị!
Một công ty đáng sợ đang khai thác quá mức tài nguyên quốc gia đó là công ty Đảng. Tài nguyên mà công ty này đang khai thác tận diệt đó là niềm tin của dân chúng.
Tài nguyên quốc gia là những thứ gần như không thể phục hồi. Nếu khai thác quá mức sẽ khiến chúng ngày càng cạn kiệt . Một đất nước mà các nhóm lợi ích tác động quá nhiều lên chính sách được là do bởi các quan lại tham ô, nhũng nhiễu. Các tay kinh doanh bất lương thích mở các ngành nghề tận dụng tài nguyên là điều tất yếu, vì chúng thừa hiểu đây là cách làm giàu đơn giản, đầu tư ít, không cần chất xám nhưng hiệu quả bao giờ cũng khổng lồ! Khi đã giàu có chúng sẽ thực hiện di cư tìm đến các quốc gia giàu có để sống, để cho con cái học hành, để tận hưởng môi trường sống tốt hơn,...
Dòng chảy di cư thứ ba sau biến cố di tản thảm hoạ cộng sản sau năm 1975 và di cư chạy trốn đói nghèo diễn ra trong suốt thập niên 80 và bây giờ là di cư sau khi ăn cắp no đủ-những kẻ kinh doanh cơ hội và các các quan lại câu kết với các nhóm lợi ích!
Một đất nước mà ai cũng muốn bỏ nó ra đi nếu có cơ hội, liệu nhà cầm quyền có còn chính danh nữa hay không vậy?