Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

Xã hội mang cặp mắt cú vọ!


Chim cú mèo có cặp mắt mở to nhìn khá là dễ thương. Loài này có đặc tính là săn mồi ban đêm nên đôi mắt của chúng có thể nhìn trong đêm tối khá rõ. Và đặc điểm nổi bật ở đôi mắt mở to này là nhìn láo liên để tìm kiếm mồi. Chim cú mèo rất có ít cho con người trong hoạt động nông nghiệpv ì chúng săn bắt chuột, các loài côn trùng bay,rắn là thức ăn chính của chúng. 
Chim cú mèo nằm trong danh sách các loài động vật hoang dã quí hiếm cần phải được bảo vệ và cấm săn bắt. Tuy nhiên, ngày nay chim cú mèo hoang dã trong môi trường của VN rất khan hiếm, nếu không muốn nói là tuyệt chủng. Một phần do người VN mê tín cho rằng cú mèo là con vật xúi quẫy, kết hợp với nạn săn bắn bừa bãi.
Sở dĩ đề cặp đến một chút đặc tính sinh học của loài này là để giải oan cho con vật có đôi mắt hiền lành khi được con người ví von với những kẻ có cặp mắt cú vọ.
Hôm qua đón con gái ở trường, nhìn lũ trẻ ở tuổi tiểu học tan trường ngồi túm tụm thành từng nhóm. Nhóm thì học bài, đọc sách, nhóm thì tô màu, nhóm nhảy dây, hay chạy nhảy đùa giỡn bổng nhiên khoé mắt cay cay, không ngăn được dòng nước mắt tuôn trào. 
Sự hồn nhiên và ngây thơ của trẻ con có cái gì đó thánh thiện tinh khiết đến kỳ lạ. Mình ước sao nền giáo dục của VN thực sự khai phóng và nhân bản để đừng bao giờ nhồi nhét vào đầu chúng những hận thù, ích kỷ, xét nét, dò la và chia rẽ. Tâm trí đứa trẻ như tờ giấy trắng. Nền giáo dục sẽ viết gì đẹp đẽ lên đó hay bôi bẩn chúng để rồi mai này khi lớn lên, sự bẩn thỉu, lòng tham, sự thù hận, tính ích kỷ sẽ là hành trang "khốn nạn" theo chúng và đời!?
Mỗi sáng đưa con đến trường hay chiều đón con về lúc nào cũng mang tâm tư trĩu nặng vì những câu chuyện con gái kể. Câu chuyện con hay kể nhất là quyền uy của "Sao Đỏ". Con gái bảo "tụi sao đỏ nó dữ lắm bố, Có đứa nó còn đòi đánh con, hay ăn hiếp những đứa khác vì làm sai "nội quy" của trường. thí dụ như sao đỏ sẽ ghi tên đứa nào đi trễ sau hồi trống vào lớp, nói chuyện riêng, đọc sách khi xếp hàng, hoặc có đứa ăn chậm nên khi đã xếp hàng vào lớp mà còn thậm thụt ăn sẽ bị sao đỏ ghi tên. Giờ ra chơi sao đỏ sẽ đi các lớp nếu phát hiện học sinh nào còn trong lớp sẽ bị ghi tên,...
Có lần chứng kiền cảnh phụ huynh cũng lo lắng con mình bị sao đỏ ghi tên khi đưa con đến trường trễ. Họ bảo chạy lẹ vào đi con. Đừng để sao đỏ thấy sẽ bị ghi tên đó. Tâm lý hầu hết những đứa trẻ đến trường đều rất sợ hay rất ghét sao đỏ. Vì khi bị ghi tên thì danh sách này sẽ gửi đến cô giáo viên chủ nhiệm, Nếu mà lớp nào có học sinh bị ghi điểm sẽ làm ảnh hưởng đến phong trào thi đua tuần của lớp. Rồi thì đứa học sinh bị ghi tên đó sẽ là tội đồ của lớp vì "gã" hay "ả" chính là nguyên do làm thành tích thi đua của lớp bị xếp hạng kém,...bị cô giáo quở trách, bị phạt,...
Các phong trào thi đua ở trường cũng là chuyện đáng bàn. Mỗi học sinh là mỗi một tính cách độc lập mà nền giáo dục là cần phát hiện ra các tính cách này để làm sao khích lệ chúng nếu đó là tính cách đặc biệt, thiên tài hay uốn nắn chúng nếu có biểu hiện ích kỷ, độc ác. Thi đua sẽ làm nhất thể hoá mọi cá nhân thành những kẻ đồng đẳng và dần triệt tiêu sự sáng tạo cũng như trí thông minh của trẻ. Thi đua sẽ làm trẻ bị áp lực không cần thiết, làm chúng cảm thấy gò bó, áp đặt,...
Người ta thường rêu rao khẩu hiệu trường học thân thiện, nhưng không hiểu vì sao nhà trường ở VN có cái gọi là sao đỏ đáng sợ như thế. Ở bất kỳ cấp học nào cũng có những đội nhòm sao đỏ, đóng vai trò như là những gã cảnh sát mật vụ làm cánh tay nối dài cho các ma ma tổng quản giám thị. Sự trao quyền lực của người lớn cho những đứa trẻ ngây thơ dễ khiến chúng ảo tưởng quyền lực quá sớm. Và dĩ nhiên, chúng sẽ trở thành những đứa trẻ sớm láo cá, lùng sục, dò la để cố mà bắt được những sai lầm của bạn bè đồng lứa. Thậm chí vì áp lực thành tích, chúng sẽ thành những con cú vọ, soi mói, hay cố gắng làm sao để bắt những tay tội đồ ngây thơ. rồi chúng sẽ được khen ngợi vì làm những việc làm trời ơi mà lẽ ra ở cái tuổi đó bé không nên được giao quyền. Ở cái tuổi mà lẽ ra sự hồn nhiên, ngây thơ hơn là làm tay mật thám nhí!?
Thằng con lớn nó bảo: "Bố biết không, ở trường con cũng có vài đứa bị công an mời lên làm việc vì có thái độ chính trị không tốt, như nói xấu BH, nói xấu chế độ!? Ở trường nếu nói chuyện chính trị mà có đụng chạm chế độ tụi con ỉt khi dám công khai vì luôn có một nhóm theo dõi, báo cáo các hành vi này lên đoàn trường?
Giáo dục phải mang một triết lý khai phóng và nhân bản. Khai phóng là mở ra cho đứa trẻ một nền tảng trí thông minh để trẻ học hỏi giúp cá nhân mình thành công trong cuộc sống.Và quan trọng nhất là cá nhân đó sẽ không sợ hãi. Vì sợ hãi sẽ tiêu diệt trí thông minh, biến các cá nhân sợ hãi thành những con cừu dễ bảo. Một xã hội mà quá nhiều các cá nhân đầy sợ hãi, xã hội đó sẽ không có sáng tạo. đất nước sẽ mãi mãi chìm đắm trong đói nghèo lạc hậu, chia rẽ vì độc tài lên ngôi.
Nhân bản là giúp cho trẻ thấy mình được đối xử bình đẳng, thay vì ảo tưởng quyền lực hay sợ hãy và ghét bỏ.
"Bố ơi con sợ sao đỏ lắm". Ngày nào cũng nghe con gái nói câu này trong bất lực của kẻ làm cha khốn khổ!

Không có nhận xét nào: