Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

Đảng ta vĩ đại thật!

Nghiên cứu các hiện tượng xã hội là thuộc tính phát triển của xã hội ưu việt của ta. Gần đây xã hội xôn xao vì báo chí của ta đưa con số thống kê có hơn 6200 trường hợp nhập viện là do bụp nhau. Bụp nhau vì ba xị đế, bụp nhau vì nhìn đểu nhau, bụp nhau vì gái, bụp nhau vì va chạm nhẹ trên đường lưu thông, bụp nhau vì tranh giành ấn, hoa tre ở các lễ hội,... Trong hơn 6200 ca nhập viện có hàng chục ca đã ra đi mãi không về, hàng ngàn ca chấn thương từ nặng tới tàn phế, để lại cho gia đình và xã hội bao nỗi tâm tư. Tuy nhiên đứng dưới góc độ và quan điểm triết học Mac-Lênin thì đây chỉ là hiện tượng "mâu thuẫn biện chứng" trong các cộng động dân cứ với nhau. Và Mâu thuẫn biện chứng này chỉ là các mặt đối lập ."Mặt đối lập là những mặt có những đặc điểm, những thuộc tính, những tính quy định có khuynh hướng biến đổi trái ngược nhau tồn tại một cách khách quan trong tự nhiên, xã hội và tư duy. Sự tồn tại các mặt đối lập là khách quan và là phổ biến trong thế giới. Theo triết học duy vật biện chứng của Engels thì tất cả các sự vật, hiện tượng trên thế giới đều chứa đựng những mặt trái ngược nhau. Ví dụ như: Trong nguyên tử có điện tử và hạt nhân hay trong sinh vật thì có sự đồng hoá và dị hoá, trong kinh tế thị trường có cung và cầu, hàng và tiền. Những mặt trái ngược nhau đó trong phép biện chứng duy vật gọi là mặt đối lập". Và chính sự tồn tại khách quan và phổ biến đó sinh ra chuyện quýnh nhau mà thôi!
Kỳ thực, chuyện quýnh nhau này tồn tại từ khi đảng ta ngày càng quang vinh và vĩ đại. Đảng ta Càng quang vinh và vĩ đại chừng nào thì quýnh nhau do mâu thuẫn biện chứng càng tăng cấp số nhân chừng ấy!
Một câu hỏi quan trọng cần đặt ra để giải toả lo âu cho Đảng ta đó là "chúng nó quýnh nhau như vậy có ảnh hưởng gì cho sự đảm bảo cầm quyền vĩnh viễn của đảng ta không?" Thay cho câu trả lời truyền thống, tôi xin đưa ra một hình ảnh thú vị để đảng ta xoa tay cười xoà! Một bàn tiệc đang ăn nhậu rôm rả, bên dưới bàn tiệc có dăm bảy con chó đang kiếm xương. Vô tình thực khách nào đó quăng mẫu xương thừa. Dzà thế là alê hấp, bầy chó đói sẽ nhao vào tranh giành mẫu xương đó. Gây ra hiện tượng ầm ĩ bên dưới gầm bàn. Tuy có vài thực khách hoảng sợ hay bị chó cắn nhầm vào ống quyển, nhưng không sao, lũ chó sẽ lại bị ai đó dùng ghế phang cho chúng chạy nháo nhào. Bàn tiệc trở về trạng thái ban đầu, mọi người lại xúm xít vào ăn như chưa hề có sự chia ly! 
Cách lý giải này cho thấy cái mâu thuẫn biện chứng ấy chỉ có giữa lũ chó với nhau mà không phải giữa lũ chó và đám thực khách sành ăn. Hay nói một cách cụ thể hơn. Việc bụp nhau trong xã hội ta chỉ là mâu thuẫn biện chứng giữa người dân với nhau chứ giữa người dân và sự lãnh đạo tài tình của đảng ta không hề có. Hay nói cách khác, hiện tượng mâu thuẫn biện chứng và sự lãnh đạo vĩnh viễn của đảng ta là hai mặt đối lập thống nhất cùng tồn tại và phát triển. Tuy nhiên trong quan điểm mới về cách hiểu ta có thể thấy đây chỉ là mâu thuẫn không cơ bản hay còn gọi là mâu thuẫn thứ yếu.

Căn cứ vào tính chất của các quan hệ lợi ích, có thể chia mâu thuẫn trong xã hội thành mâu thuẫn đối kháng và mâu thuẫn không đối kháng.
  • Mâu thuẫn đối kháng là mâu thuẫn giữa những giai cấp những tập đoàn người, có lợi ích cơ bản đối lập nhau. Như là: Mâu thuẫn giữa nông dân với địa chủ, giữa vô sản với tư sản....Nước ta hoàn toàn không có mâu thuẫn này
  • Mâu thuẫn không đối kháng là mâu thuẫn giữa những lực lượng xã hội có lợi ích cơ bản thống nhất với nhau, chỉ đối lập về những lợi ích không cơ bản, cục bộ, tạm thời. Việc phân biệt mâu thuẫn đối kháng và không đối kháng có ý nghĩa trong việc xác định đúng phương pháp giải quyết mâu thuẫn. Giải quyết mâu thuẫn đối kháng phải bằng phương pháp đối kháng.
  • Nhìn vào hơn 6200 ca vào viện vì bụp nhau và dựa vào quan điểm triết học Mác_Lenin ta hoàn toàn có thể kết luận rằng đó là mâu thuẫn không đối kháng. Đấy chỉ là mâu thuẫn giữa những lực lượng xã hội có lợi ích cơ bản thống nhất với nhau, chỉ đối lập về những lợi ích không cơ bản, cục bộ, tạm thời. Ví như việc chém nhau giành gái về cơ bản là vì lợi ích cục bộ, vung gậy cướp hoa tre, vung dao trong lễ hội đả cầu, cướp phết,...chỉ là của những người có lợi ích cơ bản thống nhất với nhau về mặt tâm linh!
  • Từ khi Đảng ta cầm quyền độc tôn và vĩnh viễn, xã hội ta đã tận diệt giai cấp tư sản, giai cấp địa chủ. Toàn xã hội chỉ còn lại hai giai cấp, đó là giai cấp Đảng và giai cấp nhân dân. . Đây là hai giai cấp đại diện cho hai tập đoàn người có lợi ích cơ bản hoàn toàn không đối lập nhau. Đảng lãnh đạo được nhân dân đồng tình. Nhân dân nguyện tiến bước dưới cờ Đảng quang vinh! Đảng ta chẳng có tài sản gì hết ngoài tài sản 3 triệu đảng viên trung thành và các cán bộ nòng cốt giữ vai trò cố vấn trung thành cho đảng ta dù đã về hưu như Long Đứt Mạch, Trần Văn Tuyên Truyền, Lê Khả Phiêu diêu,...Các đồng chí đã ngày đêm ngồi trong những ngồi đền mẫu của Đạo thiên đường ta nghiên cứu, lý luận về sự trường tồn của Đạo ta. 
  • Sự đấu tranh thường xuyên của các mặt đối lập làm cho mâu thuẫn được giải quyết. Từ đó dẫn đến việc sự vật cũ bị mất đi, sự vật mới ra đời thay thế. Sự vật mới ra đời là kết quả phủ định của cái cũ. Điều đó cũng có nghĩa là sự phủ định là tiền đề, điều kiện cho sự phát triển liên tục, cho sự ra đời của cái mới thay thế cái cũ. Đó là phủ định biện chứng.
  • Điều đó cho chúng ta thấy rằng những mâu thuẫn không đối kháng xảy ra trong quá trình đấu tranh liên tục làm cho cái mạnh tồn tại, cái yếu tất yếu bị diệt vong. Tợ như hai kẻ quýnh nhau giành gái, tất yếu có thằng tử vong, có thằng tồn tại dù ôm đầu máu chẳng hạn thì cũng chỉ hai cá thể ấy biệt diệt vong. Nhưng Đảng lãnh đạo cái xã hội sinh ra những cảnh lộn xộn ấy cứ mãi quang vinh và vĩ đại. Và phủ định ấy là phủ định kế thừa vậy! Cái xã hội ấy ngày càng phát triển kế thừa trên nền tảng sự hung hãn. Tức là cái cũ không mất đi mà  ngày càng được cũng cố và phát triển không ngừng
  • Kết luận việc xã hội ngày càng đại loạn vì quýnh nhau chỉ làm tiền đề cho sự lớn mạnh không ngừng của đảng ta. Dân chúng có thể xôn xao khi nhìn thấy ngôi đền Taj Mahal của đồng chí Long Đứt Mạch xây tặng người tình, hay cụ Khiêu Vũ vít má hoa hậu hôn chùn chụt,... đó chỉ là thuần tuý xôn xao mâu thuẫn của thói GATO trong tâm lý những kẻ có cùng lợi ích cơ bản thống nhất nhau về cái sự ham giàu, hám gái thâu ợ!
  • May mắn thay trong xã hội mà giai cấp nhân dân của những kẻ nghèo, văn hoá thấp chỉ lo đánh nhau. Kẻ giàu văn hoá lùn lo làm giàu. "Trí thức gục đầu trong bia rượu, thi nhau bốc phét để quên hèn". Giai cấp đảng lo vơ vét hưởng thụ, nhưng kỳ thực không là mâu thuẫn đối kháng thì tiền đồ của Đạo thiên đường ngày càng xáng lạng là lẽ đương nhiên vậy!
  • Hy vọng mỗi năm con số thống kê các ca đánh nhau nhập viện ngày càng tăng, thiệt là hồng phúc biết bao!  

Không có nhận xét nào: