Chị.
Ngoài phố sáng nay lờn vờn cơn mưa phùn
lạnh lùng se sắt chớm đông. Người đàn bà tảo tần với đôi quang gánh kẻo
kịt vội vã hướng về chợ buổi sớm mai. Đôi gánh kiếm sống của chị là ít
trái bình bát chín vàng. Mớ rau dền dại , vài bó rau muống dại hái đâu
đó ở trên thửa ruộng ngoại ô nằm chờ qui hoạch. Gánh hàng giá trị thấp
nhưng nặng về trọng lượng và nặng niềm hy vọng mong manh cơm áo nhọc
nhằn.
Dõi theo bước chân liu xiu với quang gánh nặng
cong oằn trên đôi vai chị. Bất chợt cơn mưa rào nặng hạt. Mưa che khuất
đi chút hy vọng nắng mai của chuỗi ngày triền miên mưa. Mưa gợi nhớ giọt
nước mắt khóc cho em, một tác phẩm còn dang dỡ của tạo hóa!?
Người đàn bà với đôi quang gánh. Dáng đàn bà hoàn hảo. Cặp mông nặng
nề, to tròn lắc theo nhịp gánh đong đưa. Mỗi bước chân của chị làm rung
lắc nguồn sữa mẹ. Chắc đôi lần làm mẹ? Chị là tác phẩm hoàn hảo của
thượng đế, dù chị không đẹp như các nàng kiều nữ nhá nhem nơi góc phố
hay tưng bừng lộng lẫy nơi sàn catwalk. Bước chân chị nhún nhảy, lặc lè
trĩu nặng gánh mưu sinh đầy bùn lầy của kiếp nghèo khó.
Chị chưa từng có ý nghĩ chị không phải là người đàn bà thật sự. Chị vẫn
thế trong thân phận của đàn bà. Chị đã lấy chồng? và gia đình chị hạnh
phúc? có không nó không biết. Nó thấy chị nghèo khó bươn bả kiếm sống
bằng gánh hàng rau của người nghèo. Chị có mơ mình giống chân dài nào đó
không khi còn son trẻ? Chị thực tế với nhan sắc của mình và sống chân
thành cùng với thân phận trong một ngõ về lầy lội
Mỗi
sáng may chị qua đây, nhọc nhằn ngày mưa hay nắng. Đôi bàn tay chai sần
đếm mấy đồng tiền lẻ sau buổi chợ trưa. Chị trở về nhà cùng cái gánh nhẹ
tênh và thánh thiện. Một nải chuổi. với vài quả ủ dột. Mấy con cá biển
mềm nhũn nhẻo, thu lu trong cái bọc nylon vàng ệt. Con đường xưa lối cũ
của buổi sớm mai, chị đang quay về.
Nàng.
Nàng
lặng lẽ ra vào phục vụ phòng VIP. Dáng nàng thanh thoát, chiếc cổ cao
gầy gợi cho thằng say một ảo vọng ngất ngây. Cái ảo vọng đàn bà đẹp và
sự sa đọa của bản năng. Không mơ chiếm nàng để thỏa mãn dục tính. Nhưng
mơ một giấc mơ kỳ lạ, chả kém phần tội lỗi-giấc mơ của thuở chúa tạo
dựng Adam nơi vườn địa đàng.
Không biết giấc mơ ấy đã hạnh ngộ thế nào với ý chúa?
Nó
chỉ thấy nàng vụng về che dấu một chút gì đó thân phận nàng. Nàng tránh
lại quá gần những gã say khiếm nhã. Nàng, người đàn bà chuyển giới nửa
vời thô vụng. Ước mơ đàn bà trong nàng trỗi dậy mới buồn và thánh thiện
làm sao! Nàng mơ mình thành người đàn bà hoàn hảo? Nàng mơ một tình yêu
trai gái đúng nghĩa? Giấc mơ ấy của đời nàng có xa vời? Nó không biết,
chỉ biết nàng gói ghém thân phận mình trong hình hài "thiếu nữ" buồn
tênh bằng đôi mắt mộng nước của nàng....mỗi khi nhoẻn nụ cười....buồn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét