Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

Làm bạn với tất cả!?



Aristote nhà hiền triết Hy Lạp sinh ra tại Stariga thuộc tiểu quốc Macédonine cách Athene 200 trăm dặm, vào năm 384 trước TL. Ông là môn đệ của nhà hiền triết nổi tiếng Platon cha đẻ của hai tác phẩm vĩ đại Nền cộng hoà và xã hội lý tưởng-Utopia. Những tư tưởng về triết học của Aristote có cái vẫn còn nguyên giá trị đến ngày hôm nay. Dù một số nhận định của ông về việc bình đẳng giữa đàn ông và đàn bà là không thể chấp nhận được. Bởi ông cho rằng đàn bà là con người chưa trưởng thành? Và vì vậy đàn ông phải là kẻ chỉ huy và định đoạt số phận của họ!? Ngoài ra một số nhận định của ông về thương mãi khá buồn cười như cho rằng các hoạt động tài chính là những việc không xứng đáng với một công dân theo hình mẫu con người lý tưởng của Aristote.
Theo Aristote con người lý tưởng là con người không làm những việc nguy hiễm một cách vô ích. Nhưng gặp trường hợp con người lý tưởng cần phải hy sinh tánh mạng vì có nhiều lúc đời sống thật không còn đáng sống ví dụ như chiến đấu bảo vệ tổ quốc trước hoạ xăm lăng mà những cá nhân bị mất nước sẽ trở thành nô lệ hoặc im lặng cuối đầu trước bạo quyền kéo dài chỉ cốt để nuôi sống phần con dã thú chẳng hạn!?
Người lý tưởng phải là kẻ sẵn lòng giúp đỡ kẻ khác nhưng nhận sự giúp đỡ một cách dè dặt. Họ không tìm cách phô trương, họ thẳng thắn nói lên điều ưa và ghét, hành động một cách chân thật.
Không khen ai quá đáng, không thể a dua với kẻ khác vì tánh a dua là đặc tính của kẻ nô lệ. Họ không bao giờ muốn làm hại ai và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của kẻ khác. Không nói nhiều, không tâng bốc người khác và không muốn được tâng bốc hoặc chỉ trích người khác. Không nói xấu người khác dù đó là kẻ thù của họ. Chịu đựng sự bất trắc ở đời một cách vui vẻ. Họ thích sống một mình và không sợ cô đơn.
Về khoa học chính trị của Aristote cũng đáng chú ý, ông thường chỉ trích chế độ cộng sản kiểu Platon. đây là hình thái cộng sản mà Mác đã có công copy về cho các môn đệ  dọn mình kiên định một thời gian dài phá nát xã hội loài người!?
Ông cũng bảo vệ các chỉ trích sai lầm về chế độ tư sản, bởi họ cho đó là nguyên nhân gây ra các tệ đoan xã hội. Theo ông sự thật về nguyên do các tệ đoan xã hội ấy không phải là do xã hội tư sản mà là ở nguyên do bản tánh con người. Theo ông khoa học chính trị  KHÔNG ĐỦ SỨC ĐỂ LÀM NÊN NHỮNG CON NGƯỜI MỚI MÀ PHẢI QUAN TÂM ĐẾN ĐẶC TÍNH HIỆN HỮU CỦA CON NGƯỜI.  Nói một cách tổng quát, con người gần con thú hơn là gần các thiên thần. Phần đông đều u mê và lười biếng, dù ở trong chế độ nào-ở đây phải hiểu chế độ lành mạnh-đi nữa những người ấy cũng nằm vào hạng chót. Chủ trương giúp đỡ họ không khác gì chủ trương đỗ nước vào chiếc thùng vỡ.
Trong chương bàn về đạo đức học và bản chất của hạnh phúc Aristote cũng đưa ra khái niệm về thuyết trung dung và câu nói nổi tiếng của ông "một con én không  làm nên một mùa xuân" Ý  nghĩa câu nói này bàn về tính thánh thiện. Tức sự thánh thiện chỉ có được qua tập luyện. Theo ông Hạnh Phúc là sự khoái lạc của tâm hồn. Một yếu tố cần thiết khác cho hạnh phúc đó là sự kết bạn. Càng được san sẻ, hạnh phúc càng tăng trưởng. Khái niệm về công bằng không quan trọng trong tình bằng hữu, khi đã là bạn người ta không nghĩ đến công bằng, so đo trong giao thiệp. Mặt khác số bạn chân thật không thể có quá nhiều; kẻ nào có quá nhiều bạn thật ra không có bạn nào cả. Làm bạn với tất cả mọi người là điều không thể thực hiện được. Tình bạn chân thật phải được thử thách qua thời gian, nó đòi hỏi sự ổn định trong tánh tình. Một khi tánh tình không ổn định, thì sự kết bạn lẽ cố nhiên cũng bị ảnh hưởng. Bình đẳng là yếu tố cần thiết trong sự giao thiệp, sự biết ơn không làm cho sự giao thiệp được lâu dài. Kẻ thi ơn luôn luôn muốn người thọ ơn mình mãi mãi, trong khi kẻ chịu ơn luôn luôn muốn xa lánh kẻ thi ơn càng sớm càng tốt.
Trên đây là một số khái niệm cơ bản trong triết học Aristote mà khi đọc quá thấy có nhiều điều ứng hợp với xã hội mà chúng ta đang sống! Có điều thay vì ứng hợp theo chiều hướng tích cực của Aristote thì lại đi ngược lại tư tưởng triết học của ông.
Từ việc chủ trương Đảng ta làm bạn với khắp năm châu bốn bể. Ai ai cũng có thể nâng tầm lên quan hệ chiến lược toàn diện. Để rồi khi đứng trước nguy cơ nước mất nhà tan thì chả thấy đâu những người bạn Đảng ta khen nức khen nở!? Bạn toàn là những đấng mày râu đáng sợ . Nào là Cuba thức ngủ, Hugo, rồi đến Gorilla Mugabe tận Zimbawue xa xôi,...Đau nhất trong nỗi đau quan hệ bạn bè là cố tình nhắm mắt làm ngơ bỏ qua thử thách bạn bè, bỏ qua kinh nghiệm thương đau quá khứ để rước về một thằng bạn có tánh tình nham hiểu. Chơi với nó để rồi cả đời nó chỉ muốn Đảng ta phải thọ ơn mãi mãi. Mọi động thái rục rịch của Đảng ta thì bị nó bảo là kẻ vô ơn, ăn cháo đái bát sợ co rúm người lại. Có ý muốn rời xa nó thì bị nó hăm he dạy dỗ bằng bài học bạo lực. Quan hệ bạn bè chi mà nó như kẻ bề trên, chẳng chút bình đẳng. Rồi một ngày nó lộ mặt-mày chỉ đáng đứa con hoang nhà tao!
Chê trách tư bản chủ nghĩa để rồi phát triển chủ nghĩa tư bản định hướng XHCN. Làm cách chi mà sao bao năm vẫn cứ loay hoay trong tuyệt vọng. Ứng dụng khọc học chính trị để xây dựng những con người mới xã hội chủ nghĩa bằng các hình thức khuôn mẫu như vận động toàn thể Đảng viên, viên chức trong bộ máy đảng và nhà nước thi đua học tập tư tưởng HCM. Kết quả cuối cùng là một đám vô lại thích hưởng thụ, u mê, lười biếng trở thành tầng lớp ưu tú trong xã hội bệnh hoạn leo cao, đè đầu cỡi cổ dân chúng để hút máu làm giàu!
Xây dựng những con người mới xã hội chủ nghĩa chỉ là đám a dua, thành công cụ đắc lực của Đảng như báo chí cách mạng, dư luận viên, công an, quân đội... Công việc của họ chỉ là a dùa, hùa theo chửi bới những người có tâm với đất nước như hù doạ giết, chửi mắng bằng thứ ngôn ngữ dung tục đường phố,..Nước nhà lâm nguy thay vì đầu sóng ngọn gió thì lại đẩy ngư dân ra đối đầu.
Xây dựng con người lý tưởng phải là con người biết yêu nước đúng đắn, biết yêu chế độ XHCN, yêu tổ quốc Việt Nam Xã Hội chủ nghĩa. Ca tụng, thần thánh hoá lãnh tụ. Cho dù tình yêu đó không nền trên cơ sở rung động của trái tim. Xã hội chỉ thuần những con người ru rú theo lối sống bày đàn, làm theo tập quán chung của lợi ích từng nhóm nhỏ thay vì những cá nhân biết cô đơn và không sợ hãi sự cô đơn!
Buồn thay một xã hội chẳng dựa trên một thứ minh triết nào ngoài mớ vụn vặt tư tưởng chưa minh chứng qua thực tiễn mà chỉ nền trên cái ảo tưởng phù phiếm. Xã hội ấy hà tất có thịnh vượng của thứ thịnh vượng đói nghèo, chia rẽ, hận thù tích tụ triền miên tận! Hình ảnh tương lai của xã hội đó là bóng chiều bên kia thế giới tàn phai, là bóng ma của những linh hồn oan ức trong buổi chiêu hồn thập loại chúng sinh vào ngày thu mưa sụt sùi! 

Không có nhận xét nào: